thớt có vẻ cảm hứng cao trào nhỉHôm nay sinh nhật của một người bạn. Thoáng nghĩ chút kỉ niệm xưa. Ngồi viết câu chuyện mà hết hứng mất roài. Nhờ anh em viết nốt khúc giữa giúp mình!
-Mình có thể không làm bạn của nhau nữa được không?
Tôi cười, sờ lên trán em:
-Chỗ này của cậu có bị sao không vậy mà tự dưng lại ăn nói lung tung?
Em gạt tay tôi ra:
-Tớ nói thật!
Vô tình bắt gặp nỗi buồn trong ánh mắt em, tôi chợt lặng người:
-Tại sao?
-Tại sao thì cậu cũng biết rồi, nói ra chỉ để thêm buồn!
-Nhất định phải bỏ tình bạn này sao?
-Tớ xin lỗi!
Tôi và em ngồi cạnh nhau, gần mà như cách xa cả nửa vòng trái đất.
-Cậu đừng buồn! Dù sao cũng chỉ là 1 người bạn thôi…..
Tôi cười trong chua xót:
-Ừ, chỉ là một người bạn thôi, chả có ý nghĩa gì. Như vậy cậu sẽ thấy thoải mái nhiều hơn đúng không?
Em không trả lời! Tôi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má em……
-Tớ về đây, cũng muộn rồi
-Có thể ngồi thêm lát nữa không?
-Liệu có ý nghĩa gì?
Em đi! Một mình tôi ở lại. Trời Hà Nội những ngày đầu hạ mà sao thấy lòng se lạnh! Tôi thấy khóe mắt cay cay… Tự nhủ lòng không phải khóc đâu, chỉ tại khói thuốc nhạt nhòa. Tình bạn kéo dài hơn 5 năm, rồi vụt tan như chưa từng tồn tại! Kỉ niệm bỗng chợt ùa về, như những lưỡi dao khoét dần vào thớ thịt!
………………………………………………………………………….
Hôm ấy là ngày thi tốt nghiệp đại học, khi sắp vào phòng thi, tôi nhận đc cuộc gọi của thằng bạn:
-Hôm nay cái Lan nó cưới, mày có về không?
Tôi lặng người, lạc giọng:
-Tao không biết!
Tôi bỏ thi, vội vã về quê, vội vã đến nhà em, để nhìn em mặc áo nàng dâu. Nhìn thấy tôi, em thoáng lặng người. Tôi cố gượng cười:
Trông cậu đẹp lắm! Chúc cậu luôn hạnh phúc bên chồng!
Em cúi đầu:
Cảm ơn cậu! Tớ xin lỗi!
Tôi tự hỏi lòng em xin lỗi tôi vì điều gì? Vì em đi lấy chồng hay là vì em lấy chồng không một lời mời tôi? Liệu những lời “xin lỗi” có chữa lành được những vết thương!
-Tớ về đây! Gặp cậu, chúc cậu một lời, với tớ thế là đủ rồi!
Tội vội vã về, vội vã gặp, rồi vội vã đi, bỏ lại sau lưng tiếng nhạc đám cưới rộn ràng!
THỂ LỆ: ANH EM VIẾT ĐOẠN GIỮA CỦA CÂU CHUYỆN
GIẢI THƯỞNG: 1 CODE AMZ 3$ CHO AI VIẾT ĐƯỢC ĐÚNG Ý CỦA CÂU CHUYỆN MÌNH ĐANG VIẾT
EVENT KÉO DÀI KHI MÌNH TÌM ĐƯỢC NGƯỜI CÓ NỘI DUNG TRUYỆN PHÙ HỢP VÀ HỢP VỚI VĂN PHONG VIẾT CỦA MÌNH. Giải thưởng nhỏ, ai yêu văn học thì vào chém gió cho vui nhé!
2 năm sau tôi thi lại tốt nghiệp...........................
...........
.......
......
....
" Tôi đang khóc, thút thít, từng hạt nước mắt rơi, lã chã, lã chã... Được khoảng 1 tiếng, cũng không biết là tôi đang mơ hay tỉnh nữa, Tôi thấy đằng xa có một ông lão mặc bộ đồ trắng, râu dài lông mày cũng dài, tất cả đều trắng như cước, chỉ có điều...
Ông bị hói!
Trông ông có vẻ giống như một ông Bụt vẫn thường được mô tả trong mấy cuốn hentai mà Tôi đã từng gối đầu giường hồi học mẫu giáo. Ông tiến lại gần và đưa cho Tôi một mảnh giấy và nói:
Đừng khóc nữa con trai, Ta share cho con TUT làm offer Android này!!!
...Ta biết con yêu cô ấy rất nhiều, 5 năm là một khoảng thời gian tương đối lớn để con chờ đợi một câu trả lời, con đã mạnh mẽ như một người đàn ông khi đã dám nói ra tình cảm của con, cô ấy sẽ thấy con là một người đàn ông, tất nhiên, nếu con không khóc.
Mai là sinh nhật em, suốt 364 ngày qua Tôi luôn mong đợi cái ngày này để được bên em, làm cho em những thứ mà Tôi khao khát bấy lâu nay, Nhưng. Ngày mai Tôi sẽ gặp em ư???
Không!
Tôi không dám bắt gặp ánh mắt thân thương của em nữa, Tôi sợ không thể làm chủ mình mà lao đến ôm em, ghì chặt lấy cái vòng hai mũm mĩm ấy. Em sẽ buồn, tất nhiên rồi, Em. Không thích Tôi!
Sáng hôm sau, Tôi dậy sớm hơn thường lệ, Tôi đi kiếm sỏi trắng và một ít cát vàng về để trang trí thêm cho chậu bỏng đá mà Tôi chăm sóc suốt một năm qua, Nó là liều thuốc tinh thần tuyệt vời nhất với Tôi, thời gian Tôi bên nó có lẽ nhiều hơn cả thời gian Tôi ngủ. Nó là giống bỏng GA, một thứ bỏng rất hiếm mà phải vất vả lắm Tôi mớt đặt mua được qua Paypal sau một phiên đấu giá. Tôi sẽ tặng nó cho Em. Còn nữa chứ, còn 10 ngàn con hạc giấy và một cái cặp tóc rất đẹp mà Tôi may mắn dành được từ đợt event trước. Tôi muốn tặng cho em nhiều nữa, Tôi yêu em mà..... Và....
Khóe mắt tôi lại cay.
Chiều Tối hôm đấy, Tôi đến nhà em, Trên tay là một bó Cúc Xanh Lá Cây, Chúng Đẹp và rạng ngời giống như em, người con gái làm rung động Trái tim tôi cách đây 5 năm...
... Tôi lang thang khắp phố hoa trong cái khu phố cổ thân thương mà Tôi đã từng có những giây phút tuổi thơ tuyệt với nhất, Phố hoa giờ khác xưa rất nhiều, Các cửa hàng không còn bán những loài hoa thôn dã như ngày xưa nữa, thay cho những bó cúc họa mi, những bông hồng phấn dại là nhưng bông mẫu đơn to bự, Hồng Eculado sặc sỡ nhập ngoại về. Cửa hàng cũng to và khang trang hơn, họ còn có cả Bảo Hiểm cho khách mua hoa nữa, chắc cũng vì thế mà buôn bán tấp lập hẳn. Rẽ vào một con ngõ nhỏ, Tôi dừng chân tại một ngôi nhà cổ kính, tầng một thì mới được xây thêm nhưng tầng hai vẫn toàn bằng gỗ, đây là quán hoa quen của Mẹ Tôi.
- Cam đấy ah cháu! Vào nhà xơi nước, Mẹ cháu đâu mà hôm nay lại đi một mình thế?
- Cháu chào Cô ạ, Dạo này Bán hàng được không Cô, Hôm nay, Cháu đến để mua hoa tặng sinh nhật bạn!
...
- Bạn Gái ah, Cô Biết rồi nhé!
Cô nhìn Tôi tủm tỉm cười rồi chạy vào trong vườn, Một lát sau cô quay lại:
- Nhất anh nhé, Bó Hồng nhung này, Cô định để trong vườn để ngắm thôi, quý anh lắm Cô mới hái mang cho anh đấy, sau này cưới, là phải mời Cô nha!
Tôi nhìn bó Hồng trong tay Cô, Những bông hồng căng tràn sức sống, đỏ thắm, đâu đó trên những cánh hoa vẫn còn vương những giọt sương long lanh...
Dạ, Cô ơi, Cô có thể gói cho cháu một bó hoa Cúc Màu xanh lá này được không ạ! Cháu... Xin lỗi Cô...
Cô buồn và im lặng. Những bông hồng này là biết bao nhiêu tình cảm và ngày tháng, biết bao nhiêu mong ước, bao thổn thức đợi chờ mà lại...
... Gia đình em ở trong một khu chung cư, đó là một căn phòng gần sát tầng thượng, Ting! Tiếng cửa thang máy làm Tôi giật mình. Tôi đi đến cửa nhà em, cánh cửa đóng bặt. Tôi đặt bó hoa và hộp quà xuống bên cánh cửa, cố gắng tưởng tượng như đang nhìn xuyên qua cánh cửa ấy, Tôi sẽ được gặp em, được nhìn thấy mái tóc nâu mượt tết 2 bên gọn gàng, được thấy nụ cười mà tôi vẫn nhìn chộm mỗi ngày...
Ting!!!...
Tiếng chuông cửa làm tôi tỉnh lại, Tôi cắm đầu lao như bay xuống cầu thang, trước khi, cánh của kia, mở ra... Tôi yêu em!
Tôi sẽ không gặp em nữa... Hình ảnh bó hồng nhung lại hiện về, những giọt sương vẫn long lanh tuyệt diệu, vẫn đẹp như em yêu của Tôi vậy. Nhưng.. Tôi không thể tặng nó cho em được, Hôm nay là sinh nhật em, Bó hồng này sẽ lại khiến nước mắt em lại rơi. Không phải vì nó là của Tôi, mà là vì...
Tình yêu của em...
... Tất nhiên, không phải...
(2 năm sau)
...
Tặng thớt
2 năm sau tôi thi lại tốt nghiệp...........................
...........
.......
......
2 thím viết hay quá, 1 thím viết theo xu hướng hiện thực , 1 thím với phong cách lãng mạn....
" Tôi đang khóc, thút thít, từng hạt nước mắt rơi, lã chã, lã chã... Được khoảng 1 tiếng, cũng không biết là tôi đang mơ hay tỉnh nữa, Tôi thấy đằng xa có một ông lão mặc bộ đồ trắng, râu dài lông mày cũng dài, tất cả đều trắng như cước, chỉ có điều...
Ông bị hói!
Trông ông có vẻ giống như một ông Bụt vẫn thường được mô tả trong mấy cuốn hentai mà Tôi đã từng gối đầu giường hồi học mẫu giáo. Ông tiến lại gần và đưa cho Tôi một mảnh giấy và nói:
Đừng khóc nữa con trai, Ta share cho con TUT làm offer Android này!!!
...Ta biết con yêu cô ấy rất nhiều, 5 năm là một khoảng thời gian tương đối lớn để con chờ đợi một câu trả lời, con đã mạnh mẽ như một người đàn ông khi đã dám nói ra tình cảm của con, cô ấy sẽ thấy con là một người đàn ông, tất nhiên, nếu con không khóc.
Mai là sinh nhật em, suốt 364 ngày qua Tôi luôn mong đợi cái ngày này để được bên em, làm cho em những thứ mà Tôi khao khát bấy lâu nay, Nhưng. Ngày mai Tôi sẽ gặp em ư???
Không!
Tôi không dám bắt gặp ánh mắt thân thương của em nữa, Tôi sợ không thể làm chủ mình mà lao đến ôm em, ghì chặt lấy cái vòng hai mũm mĩm ấy. Em sẽ buồn, tất nhiên rồi, Em. Không thích Tôi!
Sáng hôm sau, Tôi dậy sớm hơn thường lệ, Tôi đi kiếm sỏi trắng và một ít cát vàng về để trang trí thêm cho chậu bỏng đá mà Tôi chăm sóc suốt một năm qua, Nó là liều thuốc tinh thần tuyệt vời nhất với Tôi, thời gian Tôi bên nó có lẽ nhiều hơn cả thời gian Tôi ngủ. Nó là giống bỏng GA, một thứ bỏng rất hiếm mà phải vất vả lắm Tôi mớt đặt mua được qua Paypal sau một phiên đấu giá. Tôi sẽ tặng nó cho Em. Còn nữa chứ, còn 10 ngàn con hạc giấy và một cái cặp tóc rất đẹp mà Tôi may mắn dành được từ đợt event trước. Tôi muốn tặng cho em nhiều nữa, Tôi yêu em mà..... Và....
Khóe mắt tôi lại cay.
Chiều Tối hôm đấy, Tôi đến nhà em, Trên tay là một bó Cúc Xanh Lá Cây, Chúng Đẹp và rạng ngời giống như em, người con gái làm rung động Trái tim tôi cách đây 5 năm...
... Tôi lang thang khắp phố hoa trong cái khu phố cổ thân thương mà Tôi đã từng có những giây phút tuổi thơ tuyệt với nhất, Phố hoa giờ khác xưa rất nhiều, Các cửa hàng không còn bán những loài hoa thôn dã như ngày xưa nữa, thay cho những bó cúc họa mi, những bông hồng phấn dại là nhưng bông mẫu đơn to bự, Hồng Eculado sặc sỡ nhập ngoại về. Cửa hàng cũng to và khang trang hơn, họ còn có cả Bảo Hiểm cho khách mua hoa nữa, chắc cũng vì thế mà buôn bán tấp lập hẳn. Rẽ vào một con ngõ nhỏ, Tôi dừng chân tại một ngôi nhà cổ kính, tầng một thì mới được xây thêm nhưng tầng hai vẫn toàn bằng gỗ, đây là quán hoa quen của Mẹ Tôi.
- Cam đấy ah cháu! Vào nhà xơi nước, Mẹ cháu đâu mà hôm nay lại đi một mình thế?
- Cháu chào Cô ạ, Dạo này Bán hàng được không Cô, Hôm nay, Cháu đến để mua hoa tặng sinh nhật bạn!
...
- Bạn Gái ah, Cô Biết rồi nhé!
Cô nhìn Tôi tủm tỉm cười rồi chạy vào trong vườn, Một lát sau cô quay lại:
- Nhất anh nhé, Bó Hồng nhung này, Cô định để trong vườn để ngắm thôi, quý anh lắm Cô mới hái mang cho anh đấy, sau này cưới, là phải mời Cô nha!
Tôi nhìn bó Hồng trong tay Cô, Những bông hồng căng tràn sức sống, đỏ thắm, đâu đó trên những cánh hoa vẫn còn vương những giọt sương long lanh...
Dạ, Cô ơi, Cô có thể gói cho cháu một bó hoa Cúc Màu xanh lá này được không ạ! Cháu... Xin lỗi Cô...
Cô buồn và im lặng. Những bông hồng này là biết bao nhiêu tình cảm và ngày tháng, biết bao nhiêu mong ước, bao thổn thức đợi chờ mà lại...
... Gia đình em ở trong một khu chung cư, đó là một căn phòng gần sát tầng thượng, Ting! Tiếng cửa thang máy làm Tôi giật mình. Tôi đi đến cửa nhà em, cánh cửa đóng bặt. Tôi đặt bó hoa và hộp quà xuống bên cánh cửa, cố gắng tưởng tượng như đang nhìn xuyên qua cánh cửa ấy, Tôi sẽ được gặp em, được nhìn thấy mái tóc nâu mượt tết 2 bên gọn gàng, được thấy nụ cười mà tôi vẫn nhìn chộm mỗi ngày...
Ting!!!...
Tiếng chuông cửa làm tôi tỉnh lại, Tôi cắm đầu lao như bay xuống cầu thang, trước khi, cánh của kia, mở ra... Tôi yêu em!
Tôi sẽ không gặp em nữa... Hình ảnh bó hồng nhung lại hiện về, những giọt sương vẫn long lanh tuyệt diệu, vẫn đẹp như em yêu của Tôi vậy. Nhưng.. Tôi không thể tặng nó cho em được, Hôm nay là sinh nhật em, Bó hồng này sẽ lại khiến nước mắt em lại rơi. Không phải vì nó là của Tôi, mà là vì...
Tình yêu của em...
... Tất nhiên, không phải...
(2 năm sau)
...
Tặng thớt
cái này là chuyện thật hay chuyện của bạn vậy. like ko vì giải thưởng mà vì câu chuyện buồnHôm nay sinh nhật của một người bạn. Thoáng nghĩ chút kỉ niệm xưa. Ngồi viết câu chuyện mà hết hứng mất roài. Nhờ anh em viết nốt khúc giữa giúp mình!
-Mình có thể không làm bạn của nhau nữa được không?
Tôi cười, sờ lên trán em:
-Chỗ này của cậu có bị sao không vậy mà tự dưng lại ăn nói lung tung?
Em gạt tay tôi ra:
-Tớ nói thật!
Vô tình bắt gặp nỗi buồn trong ánh mắt em, tôi chợt lặng người:
-Tại sao?
-Tại sao thì cậu cũng biết rồi, nói ra chỉ để thêm buồn!
-Nhất định phải bỏ tình bạn này sao?
-Tớ xin lỗi!
Tôi và em ngồi cạnh nhau, gần mà như cách xa cả nửa vòng trái đất.
-Cậu đừng buồn! Dù sao cũng chỉ là 1 người bạn thôi…..
Tôi cười trong chua xót:
-Ừ, chỉ là một người bạn thôi, chả có ý nghĩa gì. Như vậy cậu sẽ thấy thoải mái nhiều hơn đúng không?
Em không trả lời! Tôi thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má em……
-Tớ về đây, cũng muộn rồi
-Có thể ngồi thêm lát nữa không?
-Liệu có ý nghĩa gì?
Em đi! Một mình tôi ở lại. Trời Hà Nội những ngày đầu hạ mà sao thấy lòng se lạnh! Tôi thấy khóe mắt cay cay… Tự nhủ lòng không phải khóc đâu, chỉ tại khói thuốc nhạt nhòa. Tình bạn kéo dài hơn 5 năm, rồi vụt tan như chưa từng tồn tại! Kỉ niệm bỗng chợt ùa về, như những lưỡi dao khoét dần vào thớ thịt!
………………………………………………………………………….
Hôm ấy là ngày thi tốt nghiệp đại học, khi sắp vào phòng thi, tôi nhận đc cuộc gọi của thằng bạn:
-Hôm nay cái Lan nó cưới, mày có về không?
Tôi lặng người, lạc giọng:
-Tao không biết!
Tôi bỏ thi, vội vã về quê, vội vã đến nhà em, để nhìn em mặc áo nàng dâu. Nhìn thấy tôi, em thoáng lặng người. Tôi cố gượng cười:
Trông cậu đẹp lắm! Chúc cậu luôn hạnh phúc bên chồng!
Em cúi đầu:
Cảm ơn cậu! Tớ xin lỗi!
Tôi tự hỏi lòng em xin lỗi tôi vì điều gì? Vì em đi lấy chồng hay là vì em lấy chồng không một lời mời tôi? Liệu những lời “xin lỗi” có chữa lành được những vết thương!
-Tớ về đây! Gặp cậu, chúc cậu một lời, với tớ thế là đủ rồi!
Tội vội vã về, vội vã gặp, rồi vội vã đi, bỏ lại sau lưng tiếng nhạc đám cưới rộn ràng!
THỂ LỆ: ANH EM VIẾT ĐOẠN GIỮA CỦA CÂU CHUYỆN
GIẢI THƯỞNG: 1 CODE AMZ 3$ CHO AI VIẾT ĐƯỢC ĐÚNG Ý CỦA CÂU CHUYỆN MÌNH ĐANG VIẾT
EVENT KÉO DÀI KHI MÌNH TÌM ĐƯỢC NGƯỜI CÓ NỘI DUNG TRUYỆN PHÙ HỢP VÀ HỢP VỚI VĂN PHONG VIẾT CỦA MÌNH. Giải thưởng nhỏ, ai yêu văn học thì vào chém gió cho vui nhé!
ai cho là thật thì là thật, ai nghĩ nó là hư cấu thì là hư cấucái này là chuyện thật hay chuyện của bạn vậy. like ko vì giải thưởng mà vì câu chuyện buồn