Truyện: Cá Nhân và Đồng Thể Đại Bi
Cá Nhân:” Tôi bị rớt mất tiền rồi.”
Đồng Thể Đại Bi:” Ừ, chia buồn cùng bạn. Coi như tặng cho người khác sử dụng số tiền đó đi, xem người khác giống như người một nhà, như người trong dòng họ, như người trong gia đình của mình, đều uống chung một mạch nước của Trái Đất, đều hít chung một bầu không khí, đều có ngôi nhà chung là Trái Đất. Cầu phúc cho người nhặt được số tiền đó, để lòng cảm thấy tốt hơn và không còn bị đau buồn vì việc bị mất tiền. Bạn không hưởng thụ, coi như nhường sự hưởng thụ đó cho người khác, nhờ bạn người khác sẽ được hưởng thụ. Ví dụ: Bạn mang 20.000 đi ăn tô bún, tới gần quán bún bị rớt tiền. Bạn cầu phúc cho người nhặt được số tiền, lòng bạn an lạc không bị đau khổ vì việc bị mất tiền. Người ăn xin nhặt được 20.000 vào ăn bún, nhờ bạn họ được thụ hưởng tô bún.”
Cá Nhân:” Tôi bị rớt mất tiền rồi.”
Đồng Thể Đại Bi:” Ừ, chia buồn cùng bạn. Coi như tặng cho người khác sử dụng số tiền đó đi, xem người khác giống như người một nhà, như người trong dòng họ, như người trong gia đình của mình, đều uống chung một mạch nước của Trái Đất, đều hít chung một bầu không khí, đều có ngôi nhà chung là Trái Đất. Cầu phúc cho người nhặt được số tiền đó, để lòng cảm thấy tốt hơn và không còn bị đau buồn vì việc bị mất tiền. Bạn không hưởng thụ, coi như nhường sự hưởng thụ đó cho người khác, nhờ bạn người khác sẽ được hưởng thụ. Ví dụ: Bạn mang 20.000 đi ăn tô bún, tới gần quán bún bị rớt tiền. Bạn cầu phúc cho người nhặt được số tiền, lòng bạn an lạc không bị đau khổ vì việc bị mất tiền. Người ăn xin nhặt được 20.000 vào ăn bún, nhờ bạn họ được thụ hưởng tô bún.”