Con gái yêu, cả tuần này làm ba hồi hộp. Có lẽ ba phải có lời, con mới chịu chui ra khỏi bụng mẹ. Để ba đoán xem, con đang suy nghĩ gì nhé. Có phải con nghĩ rằng anh chị con sinh ra là con của Tiến sĩ, Viện sĩ, một chuyên gia trẻ đầy khát vọng; còn con sinh ra ...xin lỗi em chỉ là con ông bán mắm chứ gì?
Con yêu,chắc là con buồn. Ba hiểu. Dù mỗi chúng ta bé nhỏ, nhưng chắc chắn rằng mỗi sự thay đổi của ta có thể ảnh hưởng đến nhiều người khác, và những người đó sẽ ảnh hưởng đến trăm, đến triệu người khác nữa và cứ thể là cả thế giới. Ba đã làm con buồn, ba đã làm gia đình thất vọng. Bao nhiêu người ở quê nhà, bao nhiêu bạn bè, thầy cô từng bảo rằng ba là hình tượng cho sự vượt khó của học sinh quê nghèo. Ba đã làm nhiều người thất vọng.
Ba sẽ chuộc lỗi, ba sẽ bỏ rượu, bỏ thuốc. Ba không nghĩ rằng, rượu và thuốc là quá xấu. Rượu với liều lượng vừa phải tốt cho sức khỏe. Thuốc hợp lý đem lại sự thoải mái, thăng hoa, Cả rượu và thuốc đều là chất xúc tác cho các mối quan hệ. Nhưng vì con, vì sự ảnh hưởng đến một thế hệ tương lai, ba sẽ bỏ rượu, bỏ thuốc lá. Ba muốn các con vẫn tự hào về ba là một người có ý chí.
Con yêu. Ba vẫn đang lạc đề phải ko? Đúng ra, con yêu ơi, như "thói quen" của bao nhiêu người khác thì ba đã là giảng viên của một trường đại học, nhưng ba đã chọn con đường khác để được làm những việc thực tế hơn. Cái thực tế nuôi dưỡng tương lai con biết ko. Ba đã rất cố gắng, rồi con sẽ hiểu, không phải quan trọng là ta làm ở vị trí nào, mà quan trọng là chúng ta cống hiến được gì thông qua công việc hàng ngày của chúng ta.
Ba tính viết nhiều viết nhiều nữa, về những bậc trí thức suốt ngày rao giảng cuộc đời trên bàn phím, về những bậc chính trị gia nói những thứ rỗng hơi, về những lãnh đạo công ty chỉ mong ra nước ngoài đàng điếm, nhưng mẹ và chị con chờ ba về rồi. Ba dừng viết đây.
Chờ đón con yêu.
Con yêu,chắc là con buồn. Ba hiểu. Dù mỗi chúng ta bé nhỏ, nhưng chắc chắn rằng mỗi sự thay đổi của ta có thể ảnh hưởng đến nhiều người khác, và những người đó sẽ ảnh hưởng đến trăm, đến triệu người khác nữa và cứ thể là cả thế giới. Ba đã làm con buồn, ba đã làm gia đình thất vọng. Bao nhiêu người ở quê nhà, bao nhiêu bạn bè, thầy cô từng bảo rằng ba là hình tượng cho sự vượt khó của học sinh quê nghèo. Ba đã làm nhiều người thất vọng.
Ba sẽ chuộc lỗi, ba sẽ bỏ rượu, bỏ thuốc. Ba không nghĩ rằng, rượu và thuốc là quá xấu. Rượu với liều lượng vừa phải tốt cho sức khỏe. Thuốc hợp lý đem lại sự thoải mái, thăng hoa, Cả rượu và thuốc đều là chất xúc tác cho các mối quan hệ. Nhưng vì con, vì sự ảnh hưởng đến một thế hệ tương lai, ba sẽ bỏ rượu, bỏ thuốc lá. Ba muốn các con vẫn tự hào về ba là một người có ý chí.
Con yêu. Ba vẫn đang lạc đề phải ko? Đúng ra, con yêu ơi, như "thói quen" của bao nhiêu người khác thì ba đã là giảng viên của một trường đại học, nhưng ba đã chọn con đường khác để được làm những việc thực tế hơn. Cái thực tế nuôi dưỡng tương lai con biết ko. Ba đã rất cố gắng, rồi con sẽ hiểu, không phải quan trọng là ta làm ở vị trí nào, mà quan trọng là chúng ta cống hiến được gì thông qua công việc hàng ngày của chúng ta.
Ba tính viết nhiều viết nhiều nữa, về những bậc trí thức suốt ngày rao giảng cuộc đời trên bàn phím, về những bậc chính trị gia nói những thứ rỗng hơi, về những lãnh đạo công ty chỉ mong ra nước ngoài đàng điếm, nhưng mẹ và chị con chờ ba về rồi. Ba dừng viết đây.
Chờ đón con yêu.