Những lỗ đen "ăn thịt" người
Một nhóm 150 người biến mất trong vòng một phút. Những người chứng kiến nhìn thấy rõ một đám mây mờ bao phủ lên những người đang tiến vào một thung lũng nhỏ. Một lúc sau, khối sương khói đó bay lên và biến mất trên bầu trời, mang theo tiểu đoàn 1 của trung đoàn Norfolk số 5 của quân đội Anh – tất cả không trừ một ai, đã biến mất…
Sự kiện đó xảy ra vào ngày 21 tháng 8 năm 1915. Tất cả tiểu đoàn biến mất ngay trước sự chứng kiến của những người khác. Và nó vẫn là một bí ẩn trong suốt hơn 50 năm qua. Chỉ đến năm 1967, lời khai của 20 nhân chứng trong sự kiện xảy ra ở miền nam Châu Âu, gần Dardanelles, mới được công bố. Một cuộc điều tra về những binh sỹ bị mất tích này mới thực sự bắt đầu. Nhưng không một ai trong số họ được tìm thấy.
Sự biến mất hàng loạt của những người đó là một trong những bí ẩn của lịch sử thế giới. Đó là những bí ẩn khó có thể giải thích nổi. Cho đến nay, các nhà khoa học không thể nào đưa ra được lời giải thích rõ ràng cho những hiện tượng lạ giống như sự biến mất của khoảng 100 người, cả nam, nữ, lẫn trẻ em sống ở một vùng thuộc địa của Mỹ, trên đảo Roanoke năm 1590.
Khi những người lính hành quân đến làng, họ thấy nến thắp sáng và bàn ăn đã dọn sẵn ở trong các ngôi nhà tranh, nhưng không có một bóng người nào. Ý nghĩ đầu tiên đến với họ là: Người dân da đỏ Bắc Mỹ đã giết họ, nhưng không một giọt máu hay một xác chết nào được tìm ra.
Người ta chỉ tìm thấy một vài từ được để lại, dường như trong vội vã, khắc trên một cái cây gần nhà của người cha sứ của vùng: “Trông nó không giống…”
Cảnh sát đã kiểm tra thị trấn nhỏ bị bỏ hoang này rất kỹ lưỡng. Ở trường, họ tìm thấy một khẩu súng, dường như được sử dụng một ngày trước đó, nằm ở trên sàn nhà và có một vài từ: “Không có sự cứu rỗi linh hồn” viết trên bảng. Cuộc tìm kiếm 600 người dân Hoer-Verde ở Brazil, những người biến mất vào ngày 5 tháng 2 năm 1923, đã bị bỏ dở từ rất lâu.
“Chúng tôi chỉ có thể đoán vì sao những bí ẩn như vậy xảy ra, nhưng cho đến tận bây giờ chúng tôi vẫn thất bại trong việc tìm kiếm lời giải thích khoa học cho chúng,” Zong Li, Tiến sỹ sử học ở Harbin nói. Ông đã nghiên cứu những trường hợp biến mất hàng loạt ở Trung Quốc trong nhiều năm.
“Làm thế nào giải thích được sự biến mất của 3.000 binh sỹ Trung Quốc gần Nanking khi họ đang làm nhiệm vụ trong một đêm tháng 12 năm 1937? Sáng ngày hôm sau, bỗng nhiên mất tín hiệu liên lạc với đơn vị này, và một nhóm trinh thám ngay lập tức được cử đến, nhưng họ không tìm thấy dấu vết của bất kỳ ai. Dường như là họ đã bỏ đi.
Gần đây, một cuộc điều tra ở thành phố đã cho thấy bằng chứng về đại đội 12/100 của một binh đoàn Liên Xô biến mất vào tháng 11 năm 1945. Đại đội này đang trên đường đến nhà ga và không bao giờ quay trở lại. Cuộc điều tra sau đó chỉ tìm được một số dấu vết như lều được dựng lên để tạm nghỉ, hay một đống lửa đã tàn.
Cũng vào năm đó, một chuyến tàu trở hàng trăm hành khách đi từ Guandun đến Thượng Hải đã mất tích ngay giữa đường. Vậy tất cả những hành khách này có thể đi đâu?
Nhà nghiên cứu Richard Lazarus cho rằng chính những thiên thạch nằm đằng sau những bí ẩn này. Trong quá trình rơi xuống mặt đất những “vật thể của trời” này chứa điện tích lớn đến hàng tỉ Vôn. Khi va vào trái đất, chúng phát nổ với một lực rất mạnh, giống như trường hợp xảy ra ở gần sông Tunguska, Siberia.
Trong những trường hợp này, một nhóm đông người, thuyền, hay thậm chí tàu hỏa có thể bị nhấc bổng lên và đưa đi một khoảng rất xa.
Người Hy Lạp cổ đại ở Ý cho rằng sự biến mất của con người như vậy là do thần Prô-tê. Vị thần này nằm ngủ ở dưới đất và cứ 50 năm một lần lại thức dậy để ăn. Prô-tê có thể biến đổi thành bất cứ cái gì và thường được tưởng tượng rằng xuất hiện từ những ngọn núi lửa.
Vì vậy mà mọi người phải cống nạp cho nó một trăm nô lệ còn trinh và để họ ở gần một ngọn núi lửa. Và những cô gái này biến mất không để lại một dấu vết nào, ngoại trừ những chiếc cùm. Một tác giả nổi tiếng người Mỹ, Dean Koontz, trong cuốn sách kinh dị về Bóng ma của mình đã ủng hộ thuyết thần linh và tin rằng Prô-tê tồn tại trong thực tế.
“Một khối lớn chất nguyên sinh có thể bao phủ cả một vùng rộng vài km vuông,” Koontz giải thích. “Khoảng mấy triệu năm về trước, nó có thể là dạng sống đầu tiên tồn tại trong lòng trái đất hay sâu dưới lòng biển. Một hoặc hai lần trong thế kỷ, nó ăn người, hoà tan và tiêu hóa họ gần như hoàn toàn. Người ta đã tìm thấy những hố nước sâu ở trong những ngôi nhà tranh của vùng thuộc địa ở Roanoke.
Một phi công người Trung Quốc đang tìm kiếm con tàu mất tích đã nhìn thấy từ trên không trung một cái hồ nhỏ không rõ nguồn gốc xuất xứ. Và người ta cũng tìm thấy nước đóng băng ở trong những ngôi nhà ở trong một làng nhỏ bị bỏ hoang của người Eskimo trên bờ biển hồ Anjikuni, Canada, năm 1930. Cơ thể người 90% là nước, và đó có thể là tất cả những gì nạn nhân đã bị hòa tan của Prô-tê để lại.
Những con thuyền bị mất tích
Các câu chuyện về đoàn thủy thủ mất tích cùng với con thuyền của họ đã trở nên nổi tiếng khắp thế giới. Thuyền buồm Mary Celeste được tìm thấy năm 1872, đang trôi dạt giữa Azores và Bồ Đào Nha là một ví dụ điển hình. Một đoàn thủy thủ từ tàu khác lên tàu này đã phát hiện ra những tẩu thuốc còn hút dở, bữa ăn đã được dọn, những cái cốc với bia… nhưng không tìm thấy một thủy thủ nào trên tàu cả.
Điều tương tự cũng xảy ra ở gần Philipines. Năm 1955, con tàu hơi nước Hoita đã được tìm thấy đang trôi dạt và không có một thủy thủ nào trên tàu. Hay năm 1941, một thuyền tuần tra ở Bắc Đại Tây Dương bắt gặp một con tàu Ai-len. Họ thấy động cơ của con tàu vẫn hoạt động và mọi thứ trông có vẻ bình thường ngoại trừ không một linh hồn nào được thấy ở đó cả.
“Tôi cho sự biến mất đó là do những cái gọi là “lỗ đen”,” Jane Lindsett, giáo sư trường đại học California, San Francisco, nói. “Theo định kỳ, thời gian và không gian trên trái đất bị khúc xạ và toàn bộ các thành phố có thể bị đặt trong một không gian khác hẳn, đôi khi còn “hất tất cả chúng lên”. Có những “lỗ đen” như vậy ở trên trái đất và mọi người thường xuyên bị kẹt trong đó.
Một thập kỷ trước kia, Lydia Kimfield, 36 tuổi, ở Androver, Texas đã biến mất khi đến gặp bác sỹ của cô. Một giờ sau, thi thể của cô được tìm thấy ở một nơi cách đó hàng nghìn km. Khám nghiệm tử thi cho thấy cô đã chết hai tháng trước đó!
Và ở bang New Mexico, có một con đường mà ở đó 19 người biến mất không một dấu vết, và trường hợp mất tích cuối cùng xảy ra vào năm 1997. Con đường này chạy qua một xa mạc, có thể nhìn thấy từ trên không trung. Những người biến mất này có thể đã bị cuốn đi và chết ở biển hoặc ở trong rừng.
Vật không thể nào bay được trong không gian, đó là lý do vì sao người ta tìm thấy những con tàu bị bỏ không và tài sản của những người biến mất vẫn ở nguyên vị trí.
Và giáo sư Lindsett cũng không thể nào giải thích đựoc những ký hiệu bí ẩn trên tường của ngôi chùa Mayan và trên cây ở Roanoke.
Một trong những sự kiện kỳ lạ gần đây nhất xảy ra ở làng Stomu, Congo năm 2001, một vùng yên tĩnh ở phía bắc, nơi không hề có những kẻ nổi dậy. Những nhân viên của Liên hợp quốc mang hàng cứu trợ nhân đạo đến ngôi làng này đã không thấy một bóng người, vật nuôi hay gia cầm ở trong làng. Người trưởng bản cố gắng lấy một mẩu than củi vạch trên đất tiếng địa phương một lời cảnh báo: “Chạy đi! Nó…”. Nhưng những lời đó còn để lại dở dang.
Sự trùng hợp
Ở Liên Xô, các nhà chức trách thường “ỉm đi” những trường hợp người biến mất không thể giải thích được như thế. Tuy nhiên, năm 1991, KGB đã tiêt lộ một số thông tin về chiếc máy bay An-2 với 7 người, gần thành phố Sverdlovsk, đã biến mất khỏi màn hình radar 30 năm trước.
Không lâu sau, nhóm cứu nạn trong rừng đã tìm thấy những mãnh vỡ của chiếc máy bay. Người ta không tìm thấy một xác chết hay một giọt máu nào cả, chỉ thấy một vòng lửa cháy với bán kính 30 km không rõ nguồn gốc ở gần nơi xảy ra tai nạn. Sau đó, những người cứu nạn phải ký cam kết không tiết lộ bất cứ một thông tin nào về những gì họ đã chứng kiến.
Trang Thu
Theo Pravda