chuyện bất ngờ

captchater

Banned
Joined
Jul 3, 2013
Messages
3,434
Reactions
1,956
MR
0.002
Thật sự trong lòng mình đang rất buồn bã và bất ngờ vì việc này.
Sáng hôm kia ông mình nói rằng khó thở (ông có bệnh tim) gia đình nói là tối sẽ cho ông lên viện theo diện cấp cứu (vì sợ sáng vào sẽ đông và ông là CA về hưu nên đi theo diện cấp cứu sẽ đc bảo hiểm 70% vì là trái tuyến). Từ sáng đến tối ông vẫn khỏe mạnh , minh mẫn nói chuyện với mọi người bình thường.
Đến tối vào đó vẫn nói chuyện bình thường. Thậm chí phải bảo ông phải giả vờ dựa vào con để đi vào thì người ta mới xét theo diện cấp cứu để xử lý ngay. Nói chung là ông vẫn hoàn toàn rất khỏe mạnh.

Đưa ông lên bệnh viện và đóng trước tiền viện phí xong đến đêm mọi người về nhà. Sáng hôm sau ông gọi điện bảo là đói và muốn ăn (6h30 sáng) dù rằng mọi hôm ông ăn sáng muộn khoảng 8h ->9h. Trưa bà mình lên đưa cơm cho ông và đăng ký tiền ăn cho ông từ chiều hôm đó rồi bà về.
Chiều hôm đó ông vẫn gọi điện nói chuyện bình thường và nói là cơm ngon , ăn đc.

Nhưng trong khoảng từ chiều hôm qua đến hôm nay thì ko biết bệnh viện làm gì nhưng đến chiều nay bà mình lên trông ông (do nhà có trẻ con nên và mọi người đều bận việc nên ko lên đc từ sáng) thì thật bất ngờ khi nhìn mặt mũi ông húp híp nên 1 bên ko mở đc mắt, 1 bên mở đc 1 chút và nghe mọi người kể lại.
Cơm ông ăn mấy miếng rồi ko ăn nữa , ông bảo là chốc nữa ăn cơm nóng . Lúc đó là 9h tối nên y tá bảo nếu ông ko ăn thì phải sáng mai mới có cơm mới nhưng ông cứ nói bây giờ mới là 9h sáng
Rồi ông vào nhà về sinh làm gì trong đó ko biết nhưng lúc đi ra thì không mặc quần, đến khi người ta nhắc thì ông mới ờ ờ rồi vào nhà vệ sinh tìm quần
Rồi gia đình hỏi ông mấy chuyện đó thì ông cứ nói ko phải, tôi không nhớ.

Giờ gia đình mình đang lên bệnh viện và tìm trưởng khoa cũng như bác sĩ phụ trách để hỏi rõ về việc này. Vì đầy là bệnh viên quân y (chỉ dành cho các cán bộ nhà nước là chính) và ông mình bị tim mạch chứ ko phải là bệnh liên quan đến thần kinh.

Chưa biết lí do tại sao ông mình lại như thế , ở nhà thì khỏe mạnh nhưng lên bệnh viên sau 2 hôm thì lại trở lên lú lẫn. Hiện tại mình rất lo lắng và bất an và có phần mất lòng tin vào bênh viện. Và cũng thấy hối hận vì khi ông ở nhà ko trò chuyện với ông nhiều hơn...... :(
 
Mong ông bạn bình yên và khỏe mạnh.
 
hy vọng là ông bạn mau khỏe lại :)
 
Thật sự trong lòng mình đang rất buồn bã và bất ngờ vì việc này.
Sáng hôm kia ông mình nói rằng khó thở (ông có bệnh tim) gia đình nói là tối sẽ cho ông lên viện theo diện cấp cứu (vì sợ sáng vào sẽ đông và ông là CA về hưu nên đi theo diện cấp cứu sẽ đc bảo hiểm 70% vì là trái tuyến). Từ sáng đến tối ông vẫn khỏe mạnh , minh mẫn nói chuyện với mọi người bình thường.
Đến tối vào đó vẫn nói chuyện bình thường. Thậm chí phải bảo ông phải giả vờ dựa vào con để đi vào thì người ta mới xét theo diện cấp cứu để xử lý ngay. Nói chung là ông vẫn hoàn toàn rất khỏe mạnh.

Đưa ông lên bệnh viện và đóng trước tiền viện phí xong đến đêm mọi người về nhà. Sáng hôm sau ông gọi điện bảo là đói và muốn ăn (6h30 sáng) dù rằng mọi hôm ông ăn sáng muộn khoảng 8h ->9h. Trưa bà mình lên đưa cơm cho ông và đăng ký tiền ăn cho ông từ chiều hôm đó rồi bà về.
Chiều hôm đó ông vẫn gọi điện nói chuyện bình thường và nói là cơm ngon , ăn đc.

Nhưng trong khoảng từ chiều hôm qua đến hôm nay thì ko biết bệnh viện làm gì nhưng đến chiều nay bà mình lên trông ông (do nhà có trẻ con nên và mọi người đều bận việc nên ko lên đc từ sáng) thì thật bất ngờ khi nhìn mặt mũi ông húp híp nên 1 bên ko mở đc mắt, 1 bên mở đc 1 chút và nghe mọi người kể lại.
Cơm ông ăn mấy miếng rồi ko ăn nữa , ông bảo là chốc nữa ăn cơm nóng . Lúc đó là 9h tối nên y tá bảo nếu ông ko ăn thì phải sáng mai mới có cơm mới nhưng ông cứ nói bây giờ mới là 9h sáng
Rồi ông vào nhà về sinh làm gì trong đó ko biết nhưng lúc đi ra thì không mặc quần, đến khi người ta nhắc thì ông mới ờ ờ rồi vào nhà vệ sinh tìm quần
Rồi gia đình hỏi ông mấy chuyện đó thì ông cứ nói ko phải, tôi không nhớ.

Giờ gia đình mình đang lên bệnh viện và tìm trưởng khoa cũng như bác sĩ phụ trách để hỏi rõ về việc này. Vì đầy là bệnh viên quân y (chỉ dành cho các cán bộ nhà nước là chính) và ông mình bị tim mạch chứ ko phải là bệnh liên quan đến thần kinh.

Chưa biết lí do tại sao ông mình lại như thế , ở nhà thì khỏe mạnh nhưng lên bệnh viên sau 2 hôm thì lại trở lên lú lẫn. Hiện tại mình rất lo lắng và bất an và có phần mất lòng tin vào bênh viện. Và cũng thấy hối hận vì khi ông ở nhà ko trò chuyện với ông nhiều hơn...... :(
Mình muốn rơi lệ khi đọc tâm sự của cậu :( vì bà mình cũng đang thập cổ lai hi, bà cũng bị lãng nhưng chưa nặng như ông cậu. Mong ông cậu mau khỏe mạnh, hãy dành thời gian rảnh bên ông
 
:) dù có xích mích vs thớt nhưng cũng góp ý : nhà có dk thì kiếm bv tư mà vào , ô cậu cả đời nuôi con nuôi cháu chả lẽ con cháu trong nhà k góp dc 1 ít mà đưa ô vào bv tư ? K thì cậu đứng ra vận động tư tưởng chứ. Dù ít dù nhiều khi có biến ( nói dại ) thì ô cậu cũng yên lòng mà ra đi. Thứ 2 , BV quân y trừ mấy thằng lớn có tiếng thì dc chứ ko phải bv nào cũng như nhau . Chắc cậu k biết 1 điều , bv quân y và bv đh thì nơi giành cho đám tập làm bs test skill à ? Chứ cậu nghĩ HV quân y đào tạo thì ra đâu thực hành =]]
 
chia buồn cùng em,theo a thấy thì trong thời gian này em có thể mua sữa cho ông em uống và chăm sóc cho ông em ,điều đó cũng phần nào giúp cho ông của em và cũng là để trong tâm của em bớt đi sự cắn rứt ăn năn vì trước nay mình không quan tâm đến ông nhiều
 
Cố gắng dành nhiều thời gian bên ông hơn nhé, GIA ĐÌNH LÀ TẤT CẢ ĐẤY cậu à !

Hi vọng ông cậu mau khỏe trở lại !
 
Sao bất cẩn thế nhĩ...để ông ở bv 1 mình mà ko ai trong thì sao biết ngta làm gì???
- Ngay cả Gấu của mình đây nằm viện 1 tuần vì viêm phổi, mình off hết vào trong đó ở 1 tuần luôn (dù là BV Quốc Tế họ lo từ A-Z, bấm chuông là có người, nằm phòng riêng)
- Đằng này người lớn tuổi mà cứ 1 ngày ghé vài tiếng thì sao được, mấy cô dì chú bác trong nhà có con thì tự giữ, để Bà của bạn vào trong nôm Ông đi chứ.
Chuyển sang viên khác gấp đi cậu, để ngta còn chẩn đoán lại. Vì chút ít tiền nong mà đem vào BV Quân Y :confused:

Chia buồn & mong Ông cậu mau tỉnh táo. Thân ái! :)
 
Sao bất cẩn thế nhĩ...để ông ở bv 1 mình mà ko ai trong thì sao biết ngta làm gì???
- Ngay cả Gấu của mình đây nằm viện 1 tuần vì viêm phổi, mình off hết vào trong đó ở 1 tuần luôn (dù là BV Quốc Tế họ lo từ A-Z, bấm chuông là có người, nằm phòng riêng)
- Đằng này người lớn tuổi mà cứ 1 ngày ghé vài tiếng thì sao được, mấy cô dì chú bác trong nhà có con thì tự giữ, để Bà của bạn vào trong nôm Ông đi chứ.
Chuyển sang viên khác gấp đi cậu, để ngta còn chẩn đoán lại. Vì chút ít tiền nong mà đem vào BV Quân Y :confused:

Chia buồn & mong Ông cậu mau tỉnh táo. Thân ái! :)
Vì đây là bệnh viện 30/4 chuyên môn về điều trị cho các công chức nhà nước (chủ yếu là các lão thành đã về hưu) nên họ rất tân tâm và nhiệt tình. Và xung quanh cũng toàn những bác , ông lớn tuổi cũng công tác giống ông mình nên mọi người rất hòa đồng và quan tâm lẫn nhau.
Với lại gia đình mình cũng lên chăm sóc cho ông đó chứ nhưng chỉ lên đc từ sáng đến chiều tối thôi vì phòng chật và không có chỗ nằm cho người nhà. Bà mình cũng định sáng hôm nay vào viện và chuyển phòng cho ông để có chỗ cho bà ở lại :(
Nhà mình ai cũng đi làm từ sáng đến tối, ở nhà chỉ có mình , ông bà và đứa nhỏ (1 tuổi rưỡi) nên khi bà vào viện thì mình và bác mình phải về nhà để trông em.
Và thực sự ông vẫn rất minh mẫn và khỏe mạnh. Gia đình chỉ nghĩ cho ông vào viện là để cho ông thoải mái tư tưởng 1,2 tuần rồi về chứ ko ai nghĩ bệnh lại chuyển biến nhanh quá bất ngờ như vậy.
Và chuyên môn của bệnh viện là rất cao và các bác sĩ toàn người giỏi chứ ko hề có thực tập sinh nào tham gia vào điều trị cho ông mình.

Sáng nay , sau khi ông đánh răng rửa mặt và vừa ngồi xuống uống miếng nước và cho miếng bánh cuốn vào miệng thì ông đột nhiên nhả ra và sau đó từ từ ngất đi. Gia đình đã ngay lập tức gọi các bác sĩ và mọi người sơ cứu cho ông. Nhưng ông đã bị ngừng tim. Sau khi kích điện và bóp bóng cùng tất cả các cách thì tim ông đã ko còn có thể truyền máu lên não. Ông đã trong tình trạng chết lâm sàng. Và đến chiều nay ông mình đã thật sự ra đi. Gia đình mình vẫn đang chưa thể tin nổi vào việc này.

Người mất thì đã mất, người sống thì vẫn phải sống. Mọi sự đau buồn chắc chắn sẽ theo mình và gia đình trong 1 thời gian dài nữa. Qua việc này mình đã có cái nhìn khác về mọi việc. Cuộc đời ko nói trước đc điều gì, mọi thứ đều xảy ra 1 cách bất ngờ. Mình sẽ trân trọng từng ngày , từng giờ trôi qua và sẽ luôn cố gắng hết sức mình với bản thân và gia đình để sau này ko có gì phải hối tiếc. Ai có người thân và nhất là người cao tuổi và có các tiền sử bệnh thì hãy đối xử với họ thật tốt, quan tâm và chăm sóc họ nhiều hơn. Vì........................ :( :( :(

Mod closed topic giùm mình!
 
Mong bạn sẽ tiếp tục vững bước trên đường đời & ngày càng sống tốt hơn.

Trân trọng chia buồn & thân ái. :(
 

Announcements

Forum statistics

Threads
421,068
Messages
7,105,052
Members
173,148
Latest member
69vn69org

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom