chuyện buồn của tôi

richboss

Banned
Joined
May 8, 2012
Messages
0
Reactions
57
MR
0.000
Hồi còn trung học, tôi với em là đôi bạn thân, cùng nhau sẻ chia mọi niềm vui nỗi buồn. Em thường nói với tôi tình cảm em dành cho tôi mãi mãi không thay đổi và cũng không gì có thê thay đổi được. Tuổi học trò nhiều mộng mơ, cứ ôm ấp mãi trong lòng niềm vui tình bạn đẹp mãi bền theo năm tháng!
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, chúng tôi không còn chung trường chung lớp. Hai đứa bước chân vào cổng trường đại học. Tôi vẫn thường ra chỗ em chơi, ăn cơm em nấu, ăn bánh em làm, cùng em đi chơi nhiều nơi trên đường phố hà nội. Kỉ niệm đẹp mãi mãi chẳng bao giờ quên.
Nhưng cuộc đời đâu phải như mơ! Chúng tôi dần xa cách nhau mà tôi cũng chẳng hiểu vì sao. Tự bảo lòng chắc tại cả 2 đứa đều bận nên ít có thời gian quan tâm đến nhau. Hôm đi chơi cùng em, em nói với tôi, người yêu em cảm thấy không vui khi chúng tôi quá thân thiết! Tôi thấy ánh mắt em buồn!
Hôm đi chơi cùng đám bạn thời trung học, tôi vô tình được biết người yêu em đã đọc nhật kí của em. Tôi không biết trong nhật kí em viết gì, chỉ biết rằng người yêu em đã rất ghen!
Rồi đến ngày em phải lựa chọn, và lựa chọn của em là rời xa tôi, bỏ đi một tình bạn đẹp. Em nói em không muốn cả 3 người phải cảm thấy khó xử. Mọi người, và cả người yêu em đều cho rằng tôi và em yêu nhau. Không lẽ không thể tồn tại một tình bạn khác giới thực sự? không lẽ chỉ yêu nhau mới có thể quan tâm, lo lắng cho nhau? Tôi không phải là kẻ thứ 3, càng không muốn làm kể thứ 3 xen vào phà vỡ tình yêu của em. Tôi chỉ muốn làm một người bạn chân thành và giản dị, cùng em sớt chia mọi niềm vui nỗi buồn như thời còn trung học. Nhưng tất cả dường như đều đã không còn. Không còn những lá thư viết trao tay, không còn những món quà háo hức tặng nhau, không còn những tâm sự sẻ chia những vui buôn...Cái còn lại chỉ là trống vắng trong tôi và một khoảng cách xa vời.
Em trốn tránh mọi liên lạc từ tôi. Chúng tôi xa nhau mà không vì ai có lỗi. lần cuối tôi nói chuyện với em, chỉ muốn hỏi em" trong nhật kí em đã viết gì". em nói em quên rồi. ừ, cứ để em quên, cứ để đó là một bí mật cho lòng tôi mãi còn vương vấn.
Thời gian cứ trôi, chúng tôi tốt nghiệp đại học. Cũng không còn ai liên lạc với ai. Rồi một hôm, vô tình tôi được biết hôm ấy em lấy chồng. Lòng thấy buồn miên man. tôi điện cho em. kể cũng lạ, 4 năm trôi qua, ko hề liên lac, ko còn lưu số điện thoại của em mà tôi vẫn nhớ. Tôi hỏi hôm nay em lấy chồng? em trả lời trong im lặng. Tôi nói chúc em mãi hạnh phúc bên chồng. em chỉ nói một lời" xin lỗi". Tôi cũng chẳng biết nói gì thêm, lặng buồn cúp máy. Ngày xưa nói với em" sau này cậu lấy chồng, tớ sẽ đến giúp ăn cả tháng luôn". Em chỉ cười . Giờ trong ngày cưới em, cái tôi nhận được chỉ là 2 từ "xin lỗi"
ngồi viết những dòng này, tâm trí lại hiện lên hình ảnh của em. Giờ cả 2 đứa đều có gia đình riêng, đều đã làm bố, làm mẹ. Chỉ mong tìm lại tình bạn ngày xưa. không biết bao giờ mới tìm thấy được. Liệu có phải mất rồi mãi mãi không bao giờ tìm thấy?
 

CasinoOnline

Junior
Joined
Apr 24, 2010
Messages
263
Reactions
62
MR
0.000
Chẳng ai muốn người mình yêu qua lại với người yêu cũ cả ,kiểu gì cũng xảy ra chuyện, luôn luôn có một quyết định cuối cùng là ko thể làm bạn và bên cạnh nhau nữa . Trừ tình huống cả 3 là bạn thân quá hiểu và thân nhau
 
Chẳng ai muốn người mình yêu qua lại với người yêu cũ cả ,kiểu gì cũng xảy ra chuyện, luôn luôn có một quyết định cuối cùng là ko thể làm bạn và bên cạnh nhau nữa . Trừ tình huống cả 3 là bạn thân quá hiểu và thân nhau

Không phải người yêu. Chỉ là thân nhau quá mà thôi. Nhiều lúc cứ ước ao giá ngày xưa đừng vun đắp, đừng hàn gắn cho tình cảm 2 người bọn họ, biết đâu giờ đã chẳng mất em
 
Không phải người yêu. Chỉ là thân nhau quá mà thôi. Nhiều lúc cứ ước ao giá ngày xưa đừng vun đắp, đừng hàn gắn cho tình cảm 2 người bọn họ, biết đâu giờ đã chẳng mất em

Thôi đi , yêu mà ko dám thừa nhận . Chính vì ko nhận ra sớm và nói với người ta nên mới bị mất , đến bây h khi viết những dòng chữ này vẫn ko dám đối diện . Yêu là gì , cứ phải được mọi người công nhận thì mới gọi là yêu à . Khi cả hai người đều biết tình cảm của mình với đối phương thế nào thì là yêu rồi , nghe qua câu chuyện là biết tình cảm của cả hai người với nhau rồi . Đàn ông con trai yêu phải nói ra chứ để phụ nữ người ta nói thích mình à :|

Bây h đã quá muộn rồi , chắc chắn ko làm bạn được đâu . Hãy nghĩ là ko có duyên và quên đi , coi như người ta chết rồi . Chỉ có cách đấy mới ko phải suy nghĩ thêm về chuyện này nữa
 
Joined
Jun 19, 2011
Messages
3,095
Reactions
1,669
MR
0.033
Hồi còn trung học, tôi với em là đôi bạn thân, cùng nhau sẻ chia mọi niềm vui nỗi buồn. Em thường nói với tôi tình cảm em dành cho tôi mãi mãi không thay đổi và cũng không gì có thê thay đổi được. Tuổi học trò nhiều mộng mơ, cứ ôm ấp mãi trong lòng niềm vui tình bạn đẹp mãi bền theo năm tháng!
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, chúng tôi không còn chung trường chung lớp. Hai đứa bước chân vào cổng trường đại học. Tôi vẫn thường ra chỗ em chơi, ăn cơm em nấu, ăn bánh em làm, cùng em đi chơi nhiều nơi trên đường phố hà nội. Kỉ niệm đẹp mãi mãi chẳng bao giờ quên.
Nhưng cuộc đời đâu phải như mơ! Chúng tôi dần xa cách nhau mà tôi cũng chẳng hiểu vì sao. Tự bảo lòng chắc tại cả 2 đứa đều bận nên ít có thời gian quan tâm đến nhau. Hôm đi chơi cùng em, em nói với tôi, người yêu em cảm thấy không vui khi chúng tôi quá thân thiết! Tôi thấy ánh mắt em buồn!
Hôm đi chơi cùng đám bạn thời trung học, tôi vô tình được biết người yêu em đã đọc nhật kí của em. Tôi không biết trong nhật kí em viết gì, chỉ biết rằng người yêu em đã rất ghen!
Rồi đến ngày em phải lựa chọn, và lựa chọn của em là rời xa tôi, bỏ đi một tình bạn đẹp. Em nói em không muốn cả 3 người phải cảm thấy khó xử. Mọi người, và cả người yêu em đều cho rằng tôi và em yêu nhau. Không lẽ không thể tồn tại một tình bạn khác giới thực sự? không lẽ chỉ yêu nhau mới có thể quan tâm, lo lắng cho nhau? Tôi không phải là kẻ thứ 3, càng không muốn làm kể thứ 3 xen vào phà vỡ tình yêu của em. Tôi chỉ muốn làm một người bạn chân thành và giản dị, cùng em sớt chia mọi niềm vui nỗi buồn như thời còn trung học. Nhưng tất cả dường như đều đã không còn. Không còn những lá thư viết trao tay, không còn những món quà háo hức tặng nhau, không còn những tâm sự sẻ chia những vui buôn...Cái còn lại chỉ là trống vắng trong tôi và một khoảng cách xa vời.
Em trốn tránh mọi liên lạc từ tôi. Chúng tôi xa nhau mà không vì ai có lỗi. lần cuối tôi nói chuyện với em, chỉ muốn hỏi em" trong nhật kí em đã viết gì". em nói em quên rồi. ừ, cứ để em quên, cứ để đó là một bí mật cho lòng tôi mãi còn vương vấn.
Thời gian cứ trôi, chúng tôi tốt nghiệp đại học. Cũng không còn ai liên lạc với ai. Rồi một hôm, vô tình tôi được biết hôm ấy em lấy chồng. Lòng thấy buồn miên man. tôi điện cho em. kể cũng lạ, 4 năm trôi qua, ko hề liên lac, ko còn lưu số điện thoại của em mà tôi vẫn nhớ. Tôi hỏi hôm nay em lấy chồng? em trả lời trong im lặng. Tôi nói chúc em mãi hạnh phúc bên chồng. em chỉ nói một lời" xin lỗi". Tôi cũng chẳng biết nói gì thêm, lặng buồn cúp máy. Ngày xưa nói với em" sau này cậu lấy chồng, tớ sẽ đến giúp ăn cả tháng luôn". Em chỉ cười . Giờ trong ngày cưới em, cái tôi nhận được chỉ là 2 từ "xin lỗi"
ngồi viết những dòng này, tâm trí lại hiện lên hình ảnh của em. Giờ cả 2 đứa đều có gia đình riêng, đều đã làm bố, làm mẹ. Chỉ mong tìm lại tình bạn ngày xưa. không biết bao giờ mới tìm thấy được. Liệu có phải mất rồi mãi mãi không bao giờ tìm thấy?

mình cũng có tình bạn đẹp thế này, 2 đứa hay đi chơi cùng nhau, ăn kem, dạo fố cổ, xong rồi bạn nó có người yêu, nhưng mà lại chơi thân với ng yêu nó luôn :D giờ thỉnh thoảng vẫn đi 2 người mà ko bị ghen :D chia buồn cùng bạn nhé, tình bạn nhiều khi đáng quý hơn tình yêu
 
Thôi đi , yêu mà ko dám thừa nhận . Chính vì ko nhận ra sớm và nói với người ta nên mới bị mất , đến bây h khi viết những dòng chữ này vẫn ko dám đối diện . Yêu là gì , cứ phải được mọi người công nhận thì mới gọi là yêu à . Khi cả hai người đều biết tình cảm của mình với đối phương thế nào thì là yêu rồi , nghe qua câu chuyện là biết tình cảm của cả hai người với nhau rồi . Đàn ông con trai yêu phải nói ra chứ để phụ nữ người ta nói thích mình à :|

Bây h đã quá muộn rồi , chắc chắn ko làm bạn được đâu . Hãy nghĩ là ko có duyên và quên đi , coi như người ta chết rồi . Chỉ có cách đấy mới ko phải suy nghĩ thêm về chuyện này nữa

là yêu cũng được, không phải là yêu cũng được. giờ 2 người đều có gia đình riêng. Nhớ về em như một kỉ niệm. chỉ trong lòng còn một câu hỏi lớn: trong nhật kí em đã viết gì?
 
mình cũng có tình bạn đẹp thế này, 2 đứa hay đi chơi cùng nhau, ăn kem, dạo fố cổ, xong rồi bạn nó có người yêu, nhưng mà lại chơi thân với ng yêu nó luôn :D giờ thỉnh thoảng vẫn đi 2 người mà ko bị ghen :D chia buồn cùng bạn nhé, tình bạn nhiều khi đáng quý hơn tình yêu
thực ra 3 đứa đều học chung 1 lớp thời trung học. haizzz. vậy mà vẫn ko thể hiểu được nhau
 

learning

Senior
Joined
Jul 17, 2011
Messages
1,524
Reactions
793
MR
0.000
là yêu cũng được, không phải là yêu cũng được. giờ 2 người đều có gia đình riêng. Nhớ về em như một kỉ niệm. chỉ trong lòng còn một câu hỏi lớn: trong nhật kí em đã viết gì?

tò mò làm chi cho mệt bạn, biết cũng có giải quyết được gì đâu

giữ kỷ niệm đẹp về nhau là được rồi, nhà ai nấy ở, ko xâm phạm lẫn nhau
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
423,963
Messages
7,135,572
Members
176,437
Latest member
wiggle2782

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom