TRẦN SAO ÂM VẬY
Tác giả Song Hà.
Hôm nay đi chợ đúng ngày rằm. Đang đứng lơ ngơ trước tiệm hàng mã thì thấy một chị khách bỗng dưng to tiếng với mụ chủ. Chị khách bảo, mụ bán cho tôi con ô tô đểu hả, tối qua đốt xuống mà ông nhà tôi hiện về nói xe có chạy được đếch đâu.
Mụ chủ tiệm bảo: "Chết thật, tôi quên nói với chị là phải mua thêm gói phụ kiện nữa". Chị khách ức quá hỏi lại, xe vàng mã mà cũng bia kèm lạc à, thế còn thiếu gì nữa không để tôi mua một thể. Chủ tiệm mặt lạnh te bảo.
- Trần sao âm vậy, ngoài gói phụ kiện ra chị phải mua thêm đăng kiểm, phí đường bộ, bảo hiểm dân sự bắt buộc. Tổng cộng của chị hết thêm 200 ngàn nữa.
Chị khách hậm hực rút ví ra trả tiền xong định về thì chủ tiệm ngăn lại, bảo ôi chị ơi, chị còn quên một thứ. Thiếu cái này anh nhà chỉ chạy le ve trong phố thôi, không đi xa được đâu.
"Cái gì nữa đây? Lắm chuyện quá rồi đấy!"
"Dạ, chị quên chưa dán epass để anh ấy đi cao tốc"
Chị khách gầm lên, nói ôi trời ơi, dưới đấy tối om như âm ty mà cũng có BOT à, sao các bố không đi âm lộ cho đỡ tốn tiền.
"Có hết chị ơi, cao tốc dưới đấy đường thẳng tắp, không có những đoạn đường bỗng nhiên cong một cách mềm mại như trên ta. Hay hơn nữa là dưới đấy chạy thoải mái không lo bị bắn tốc độ"
"Lạ nhỉ, sao dưới đây luật lệ thoáng thế?"
Chủ tiệm bảo, có bốc đầu, bó vỉa, chạy với tốc độ bàn thờ cũng không thèm bắt, vì có chết được lần nữa đâu mà lo.
Chị khách nói ừ cũng đúng, thế xong thủ tục chưa để tôi về. Chủ tiệm bảo, chị nên gửi thêm cho anh nhà ít đô la âm phủ nữa chứ gửi như các năm trước không đủ đâu. Chị khách trợn mắt hỏi lại.
"Ơ ơ... dưới đó hàng hóa cũng tăng giá à?"
"Vâng! Xăng tăng nên các mặt hàng dưới âm cũng tăng theo, nhiều người hiện về kêu đói lả đi vì phở lên tận 40 nghìn mà người nhà cho có 25 nghìn ăn sáng, nên chị có đốt thì đốt xấp dày dày tí, ít ra cũng phải gấp 3 lần trước không các cụ lại kêu".
"Ừm, thế có cần gửi ít kit test cho các cụ không để tôi mua luôn?"
"Không cần! Lần trước mọi người đua nhau đốt kit của Việt Ớ, các cụ xoi xong toàn ra dương tính giả nên các cụ cay mũi nói liệu liệu cái hồn đấy, bố mày hiện về bó.p cổ cả lũ chúng mày giờ bây giờ đấy, quân mất dạy! Với lại nghe nói dưới đó giờ cũng miễn dịch cộng đồng cả rồi, hơn năm nay chưa thấy ca nào... chết chị ạ".
Chị khách gật như bổ củi rồi quay xe vui vẻ ra về. Mình đứng nghe mà tự nhiên phục lăn mụ chủ tiệm. Đúng là khi người ta chịu khó học hỏi, update thông tin thì bán hàng mã nó cũng ở một cái tầm khác.
Sưu tầm từ FB Nguyễn Phú Quỳnh
Ảnh minh hoạ