gửi các mem đang yêu

bạn khuyên như vậy là làm hại 1 sinh linh đấy,nếu bạn gái bạn kia mà đậu,thì trước khi đi người ta có tiêm cho một loại thuốc,loại thuốc kiểu như chủng ngừa ngăn thai,+ đề phòng bệnh tật thêm ,thuốc đó sẽ có tác hại cho ko ít thì cũng nhiều cho thai nhi vì người ta nghĩ bạn gái bạn ko mang thai ,còn nếu biết bạn bái bạn mang thai thì khỏi đi đâu hết nhé,ko tin bạn lục các tài liệu về nước mỹ đi,mình đọc sách cũng thấy nhiều vấn đề như vậy,và ở ngoài mình cũng nghe người ta nói vậy
chính xác, thôi thì chờ đợi là hạnh phúc
còn nếu ko đến được với nhau thì là do duyên phận
 
Còn néu là mình thì xác định như cách tren chứ 5 năm lâu quá, trong 5 năm mà ko dc yêu thì chết già mất :D:D
Nếu muốn xếp thì mình đã xếp lâu rồi b ạ, giờ mình chỉ có 2 lựa chọn 1 là chờ 2 là rút, mà rút thì tội ny mình, chờ thì mình sợ sẽ chỉ chuốc lấy đau khổ :(
 
Nếu muốn xếp thì mình đã xếp lâu rồi b ạ, giờ mình chỉ có 2 lựa chọn 1 là chờ 2 là rút, mà rút thì tội ny mình, chờ thì mình sợ sẽ chỉ chuốc lấy đau khổ :(
thôi thì bạn cứ tung tăng đi, tuổi trẻ còn nhiều cái để làm ma
lo làm giàu đi, người iu sau này tính toán cũng dc
 
Nếu muốn xếp thì mình đã xếp lâu rồi b ạ, giờ mình chỉ có 2 lựa chọn 1 là chờ 2 là rút, mà rút thì tội ny mình, chờ thì mình sợ sẽ chỉ chuốc lấy đau khổ :(
bạn nên để bạn gái bạn đi đi :) thật lòng đấy :) yêu nhau thật sự thì sẽ quay lại,nhưng bạn sẽ đau khổ lắm,cảm giác như chết đi sống lại,bước qua địa ngục vậy,nhưng nếu yêu bạn sẽ làm được thôi
 
bạn nên để bạn gái bạn đi đi :) thật lòng đấy :) yêu nhau thật sự thì sẽ quay lại,nhưng bạn sẽ đau khổ lắm,cảm giác như chết đi sống lại,bước qua địa ngục vậy,nhưng nếu yêu bạn sẽ làm được thôi
Ny mình đi đc thì tốt, nhưng cảm thấy ích kỷ, chỉ mong sao ny nó ko qua đc, để mình đc tiếp tục bên cạnh chăm sóc ny, ny mình bảo chờ 5 năm, điều đó ok thôi, mình chờ đc, 5 năm không là gì đối với 1 tình yêu, 1 cuộc đời cả, nhưng 5 năm mình chờ đó, ny sống tại 1 nơi ít người thân, 1 nơi thiếu tình cảm của mình, sống trong hoàn cảnh cực khổ (vừa học vừa tranh thủ đi làm), 1 nơi có phong cách sống hoàn toàn khác với VN, thì việc người yêu mình sẽ thay đổi là có, thậm chí là rất dễ thay đổi, lúc con gái yếu đuổi nhất cũng là lúc dễ thay đổi nhất, 5 năm nó quá đủ để biến đổi 1 con người, tại 1 xã hội đầy cám dỗ :'(. Với lại chưa kể gia đình ny mình muốn ny qua đó là để làm, để nhập tịch ở luôn bên đó (cái đó mình tự hiểu) mà người yêu mình lại thương ba mẹ lắm, cũng thương mình, ko muốn rời xa mình, tội nó. :(
Mình thì lâu nay như rơi xuống vực thẳm, ko làm gì đc, ko tập trung đc vào cái gì, lo lắng, sợ sệt :(
 
Ny mình đi đc thì tốt, nhưng cảm thấy ích kỷ, chỉ mong sao ny nó ko qua đc, để mình đc tiếp tục bên cạnh chăm sóc ny, ny mình bảo chờ 5 năm, điều đó ok thôi, mình chờ đc, 5 năm không là gì đối với 1 tình yêu, 1 cuộc đời cả, nhưng 5 năm mình chờ đó, ny sống tại 1 nơi ít người thân, 1 nơi thiếu tình cảm của mình, sống trong hoàn cảnh cực khổ (vừa học vừa tranh thủ đi làm), 1 nơi có phong cách sống hoàn toàn khác với VN, thì việc người yêu mình sẽ thay đổi là có, thậm chí là rất dễ thay đổi, lúc con gái yếu đuổi nhất cũng là lúc dễ thay đổi nhất, 5 năm nó quá đủ để biến đổi 1 con người, tại 1 xã hội đầy cám dỗ :'(. Với lại chưa kể gia đình ny mình muốn ny qua đó là để làm, để nhập tịch ở luôn bên đó (cái đó mình tự hiểu) mà người yêu mình lại thương ba mẹ lắm, cũng thương mình, ko muốn rời xa mình, tội nó. :(
Mình thì lâu nay như rơi xuống vực thẳm, ko làm gì đc, ko tập trung đc vào cái gì, lo lắng, sợ sệt :(
ko phải là chờ 5 năm,theo nguyên lý pháp luật thì người yêu bạn qua bên đó vì diện du học phải ko,còn phải đăng kí kết hôn mới có thẻ xanh,và ko phải chờ 5 năm đâu,bạn phải chờ bạn ấy thi lịch sử của mỹ,trong khi đợi là 5 năm và khi thi nữa+ thêm thời gian mới qua đó,là ít nhất phải 7-8 năm,hoặc nhanh nhất là 6 năm,thân con gái một mình qua đó,sống trong cuộc sống nước ngoài,bạn gái bạn sẽ có cách nhìn thoáng,dễ thay đổi là điều tất nhiên+ môi trường làm việc dễ sa ngả vào tình yêu với người khác,trong một cuôn sách tâm lý học,môi trường sống thay đổi con người thay đổi,người ôm hi vọng càng nhiều là bạn sẽ đau khổ ko trước thì cũng sau,và bạn ko thể tránh khỏi được
 
Sau những năm tháng yêu nhau là những cái rất thường nhật của cuộc sống cơm áo gạo tiền. không thể tránh khỏi những lúc cãi vã. Nhưng nếu ở bên nhau làm nhau đau đớn thì chia tay là điều tốt đẹp cho cả 2. Cho dù yêu đấy. cho dù nhớ đấy. ............
E nghi sao khi nói vậy,nhớ à đau à,e bit phải làm sao rồi,
 
Đến được với nhau hay không đó là do duyên phận. Tình yêu đầu đời đẹp biết bao. Thứ tình cảm trong sáng mà tôi không thể quên. Em trong sáng em ngây thơ. Còn tôi lúc đó còn hàn vi. Vây quay em có biết bao chàng trai săn đón. Em chán em chán nhưng anh chàng xa hoa. Em thích tôi. Rôi một hôm người đó dối gạt em. Người đó nói nếu em đạt kết quả học tốt. Nếu em có thành tích cao. Người đó sẽ chở em về quê chơi. Lúc đó tôi chẳng biết làm sao. Em vẫn vô tư không hiểu. Rồi em phân vân. Em không biết yêu ai. Yêu người đó hay yêu tôi. Tôi chờ đợi đến khi mòn mỏi. Đã qua cái ngày hẹn 1 tuần. Cái hẹn đề em xác đinh em yêu ai. Tôi buồn và tôi nghĩ " Câu trả lời đã quá rõ ràng " . Nên bỏ cuộc. Tôi trở về với một cô bạn gái. Bạn ấy rất thông minh. Cực ký thông mình. Nhìn vào mắt cô ta tôi cảm thấy một nỗi niềm thương cảm. Nhìn vào anh mắt đó tôi có cảm giác lạ lắm. Và rồi tôi quay lại với người ở gần tôi. Tôi đã nghĩ người ngay trước mắt sao không tới. Sao lại muốn với quá cao. Em là con giám đốc, có hàng tá người chăm lo cho em. Có thêm tôi có lẽ thừa. Đêm hôm đó là đêm giác sinh. Sau 1 tuần trễ hẹn. Dưới thánh đường em quyết định đã yêu tôi. Em cần thời gian suy nghỉ. Em muốn cho tôi một bất ngờ. Em muốn hét thật lớn. Em yêu tôi. Và rồi lúc đó tôi đang đi với người con gái khác. Người con gái xứng tầm với tôi. Em quá cao. Xung quanh em toàn các chàng công tử. Còn tôi. Tôi chì là một chàng sinh viên nghèo. Dân IT. Tôi không giỏi IT nhưng trái tim tôi nhậy cảm. Trong lúc em xung sướng nhất. Em hạnh phúc nhất. Em đã biết trái tim em thuộc về ai. Trớ kêu thây em phát hiện tôi đang tay trong tay với người con gái khác. Quá hụt hàng. Quá đau lòng. Em lang thang ngoài bãi biển. Em thẫn thời và người ấy vẫn bên em. Người đó luôn bên em làm tôi ganh tỵ. Thế rồi em qua Mỹ. ==> Giờ tình yêu đôi với tôi đã chết. Chỉ còn 1 thứ tình cảm. Làm giàu. Có người nói tôi giờ tôi giờ ăn ngon quá rồi còn mò mẫm có lẽ nó coi thương tôi. Nó kêu tôi là thằng rẻ rách. Cũng chẳng sao. Người dưng tôi chẳng quan tâm. Cái tôi quan tâm. Dường như nó là thàng tài giỏi. Trái tim băng giá chỉ vì yêu anh => nick của em. Sau một thới gian rất dài và rất xa. Trai tim em băng giá và trái tim tôi giá băng. Em ở bên kia bắt đầu đi Bar. Bên em lại có thêm một người nữa. Một cậu con trái con một đối tác. Xốc thuốc ... ba em từ Viết Nam bay qua mỹ. Đứng trước đứa con thân yêu. Ba em khóc. Giá như lúc trước quan tâm em hơn. Giá như lúc trước biết nhiều về em hơn. Em cũng khóc. Em thương ba mẹ. Em bỏ ... " con sẽ không lấy chồng " " Không cần lấy chông.. con học xong về VN quản lý cơ nghiệp nhà mình. Rồi một ngày em về SG. Em muốn gặp tôi. Em muốn được ngủ cùng tôi. Tôi nói tôi rất khát khao. Nhưng tình yêu chân thật không cho phép tôi làm vậy. Tôi từ chối. Tôi muốn cưới em. Em từ chối. Em nói em không còn xứng đáng với tôi. Và rồi lại chia xa ... chia xa mãi mãi. Kỷ niệm đẹp vẫn là kỷ niệm đẹp. Thế thôi !
 
Last edited:
Đến được với nhau hay không đó là do duyên phận. Tình yêu đầu đời đẹp biết bao. Thứ tình cảm trong sáng mà tôi không thể quên. Em trong sáng em ngây thơ. Còn tôi lúc đó còn hàn vi. Vây quay em có biết bao chàng trai săn đón. Em chán em chán nhưng anh chàng xa hoa. Em thích tôi. Rôi một hôm người đó dối gạt em. Người đó nói nếu em đạt kết quả học tốt. Nếu em có thành tích cao. Người đó sẽ chở em về quê chơi. Lúc đó tôi chẳng biết làm sao. Em vẫn vô tư không hiểu. Rồi em phân vân. Em không biết yêu ai. Yêu người đó hay yêu tôi. Tôi chờ đợi đến khi mòn mỏi. Đã qua cái ngày hẹn 1 tuần. Cái hẹn đề em xác đinh em yêu ai. Tôi buồn và tôi nghĩ " Câu trả lời đã quá rõ ràng " . Nên bỏ cuộc. Tôi trở về với một cô bạn gái. Bạn ấy rất thông minh. Cực ký thông mình. Nhìn vào mắt cô ta tôi cảm thấy một nỗi niềm thương cảm. Nhìn vào anh mắt đó tôi có cảm giác lạ lắm. Và rồi tôi quay lại với người ở gần tôi. Tôi đã nghĩ người ngay trước mắt sao không tới. Sao lại muốn với quá cao. Em là con giám đốc, có hàng tá người chăm lo cho em. Có thêm tôi có lẽ thừa. Đêm hôm đó là đêm giác sinh. Sau 1 tuần trễ hẹn. Dưới thánh đường em quyết định đã yêu tôi. Em cần thời gian suy nghỉ. Em muốn cho tôi một bất ngờ. Em muốn hét thật lớn. Em yêu tôi. Và rồi lúc đó tôi đang đi với người con gái khác. Người con gái xứng tầm với tôi. Em quá cao. Xung quanh em toàn các chàng công tử. Còn tôi. Tôi chì là một chàng sinh viên nghèo. Dân IT. Tôi không giỏi IT nhưng trái tim tôi nhậy cảm. Trong lúc em xung sướng nhất. Em hạnh phúc nhất. Em đã biết trái tim em thuộc về ai. Trớ kêu thây em phát hiện tôi đang tay trong tay với người con gái khác. Quá hụt hàng. Quá đau lòng. Em lang thang ngoài bãi biển. Em thẫn thời và người ấy vẫn bên em. Người đó luôn bên em làm tôi ganh tỵ. Thế rồi em qua Mỹ. ==> Giờ tình yêu đôi với tôi đã chết. Chỉ còn 1 thứ tình cảm. Làm giàu. Có người nói tôi giờ tôi giờ ăn ngon quá rồi còn mò mẫm có lẽ nó coi thương tôi. Nó kêu tôi là thằng rẻ rách. Cũng chẳng sao. Người dưng tôi chẳng quan tâm. Cái tôi quan tâm. Dường như nó là thàng tài giỏi. Trái tim băng giá chỉ vì yêu anh => nick của em. Sau một thới gian rất dài và rất xa. Trai tim em băng giá và trái tim tôi giá băng. Em ở bên kia bắt đầu đi Bar. Bên em lại có thêm một người nữa. Một cậu con trái con một đối tác. Xốc thuốc ... ba em từ Viết Nam bay qua mỹ. Đứng trước đứa con thân yêu. Ba em khóc. Giá như lúc trước quan tâm em hơn. Giá như lúc trước biết nhiều về em hơn. Em cũng khóc. Em thương ba mẹ. Em bỏ ... " con sẽ không lấy chồng " " Không cần lấy chông.. con học xong về VN quản lý cơ nghiệp nhà mình. Rồi một ngày em về SG. Em muốn gặp tôi. Em muốn được ngủ cùng tôi. Tôi nói tôi rất khát khao. Nhưng tình yêu chân thật không cho phép tôi làm vậy. Tôi từ chối. Tôi muốn cưới em. Em từ chối. Em nói em không còn xứng đáng với tôi. Và rồi lại chia xa ... chia xa mãi mãi. Kỷ niệm đẹp vẫn là kỷ niệm đẹp. Thế thôi !
Cuộc đời k giống cuộc sống bạn nhỉ
Tôi cũng gần tương tự,
 
Tình nào tình cũng sẽ chia li
Buồn đau, vương vấn để làm gì
Kỉ niệm ngày xưa giờ theo gió
Hồn ngấm sầu tan còn lại chi ?
Hoang tàn cảm xúc nghiêng theo bút
Mực nhòa nước mắt chạm khóe mi
Chỉ trách có người nhưng không giữ
Để giờ ngóng mãi bóng người đi...
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
421,471
Messages
7,110,795
Members
173,648
Latest member
anhsh12tht

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom