Tùy hoàn cảnh mà ứng biến. Nếu vì người khác mà dốc hết lòng hết ruột ra, người ta tốt thì chỉ được câu cảm ơn, người biết điều thì sau này được giúp lại. Nhưng người ta k tốt thì bị bảo là ngu, sau này lại cười sau lưng mình.
Ví dụ giờ bố mẹ mình khỏe, 1 người thân ốm, mình là "người tốt", đem hết khả năng ra giúp, rồi để bố mẹ ăn kiêng mặc kém, bản thân kiếm ra tiền cũng phải tiết kiệm từng đồng mà không dám tiêu vì "người thân kia đang bệnh cần mình giúp", rồi sau này bố mẹ hay mình bị bệnh, người đó bảo bản thân họ còn k lo đc, còn phải nhờ mình, thì giúp sao đc mình. Lúc ấy thì chỉ ước ngày xưa giữ tiền lại cho bản thân giờ dùng thôi.
:m020:
Một người sống quá nửa đời người từng nói với tớ. Con người ta, nếu khi khó khăn, cậu giúp họ, lần sau gặp lại, hoặc họ sẽ cám ơn, hoặc sẽ đòi cậu giúp tiếp, hoặc sẽ bám lấy không tha. Làm từ thiện cũng vậy, người đc nhận sẽ coi cái việc người khác đưa tiền cho họ, chi trả cho họ là điều đương nhiên, nếu không được nhận nữa họ sẽ cho là mình sai, mình PHẢI cho họ, và họ sống với số tiền ấy mà không suy nghĩ.
Nếu cậu làm ra tiền, cậu mua nhà lầu xe hơi, đi du lịch hưởng thụ, người ta sẽ nói cậu tiêu tiền như nước, sa hoa đàn đúm, MUỐN cậu đi làm từ thiện ( thường có câu nói " sao ông/bà có tiền mà không làm từ thiện?")
Chẳng lẽ đồng tiền mình vất vả làm ra mình không được tiêu theo ý mà phải nhìn dư luận à?
Họ nghèo vì họ không có chí, họ không quyết tâm, không có sự cố gắng. Rồi họ ngửa tay ra chờ người khác giúp đỡ, đó là hiển nhiên à? Có người bảo nghèo được cho tiền chữa bệnh, bệnh xong bảo "tôi yếu lắm không đi làm được, các nhà hảo tâm làm ơn giúp... con tôi còn nhỏ... mẹ tôi già..."(??)
Tất nhiên nếu bạn có, bạn có thể giúp những người bạn cảm thấy thực sự khó khăn.
Một đời người, sống thế nào để mình thấy thoải mái là được, lo thì lo cho bố mẹ và ông bà, con cái tự có phúc của con cái.
Tớ nói nhảm đấy... thức khuya buồn quá mà :m020: