[Tâm sự] Số mệnh Tôi là thế!

Rất đồng cảm với bạn. Mình cũng lớn lên trong nghèo khó, từ nhỏ cũng phải đi chăn vịt + mò cua bắt ốc phụ giúp bố mẹ. Nhưng mình vẫn thấy mình may mắn vì được bố mẹ nuôi cho ăn no học đủ. Mình cũng học ngành viễn thông. Tuy rằng bây giờ mình đang làm ở xa nhà, rất xa (nhà mình ở HP nhưng mình đang ở SG). Nhưng từ lúc học cho đên skhi tốt nghiệp mình luôn tự nhủ sẽ về HP làm việc và sống gần gia đình để có thể quan tâm chăm sóc cha mẹ mình. Đó mới là điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình. :). Sở dĩ mình có thể đi xa vì mình vẫn còn hai em trai và chị gái cũng lấy chồng gần nhà nên mới an tâm mà đi được :).

Anyway, mình đồng ý quan điểm với bạn. Cuộc sống vốn có nhiều chông gai mà bạn, là đàn ông thì hãy mạnh mẽ lên bạn ah.
 
ghét nhất cái thể loại than vãn này :) , làm đàn ông mà nhuc nhược thế mới có chút chuyện đã than vãn , nếu thấy lo sợ vậy thì kiếm đường binh về với ba mẹ đi , rồi kiếm 1 việc gì đó gần nhà mà làm :) , cứ hở 1 chút là than :)
 
ghét nhất cái thể loại than vãn này :) , làm đàn ông mà nhuc nhược thế mới có chút chuyện đã than vãn , nếu thấy lo sợ vậy thì kiếm đường binh về với ba mẹ đi , rồi kiếm 1 việc gì đó gần nhà mà làm :) , cứ hở 1 chút là than :)

Chắc bác rất cứng rắn, nhưng cứng rắn với công việc hay chuyện gì thì được. CHuyện gia đình bác cố cứng gắng, sau này sẽ nuối tiếc vì cứng rắn sẽ trở thành cố chấp.
 
Số mệnh Tôi là thế!
----------------------------------------------------------------------------------------------


Dẫu bạn có làm lương cao thế nào, những lúc gia đình cần bạn, bạn không có bên cạnh, tiền cũng không còn ý nghĩa.

Câu kết rất ý nghĩa, cái tâm sáng mình nghĩ tương lai rộng mở với bạn. Tâm sinh tính=> hành động
 
tosang là tên bạn , nhưng mình tin sẽ có một ngày bạn tỏa sáng , và bố mẹ bạn hãnh diện về bạn và tất cả nỗi buồn tan biến
 
ghét nhất cái thể loại than vãn này :) , làm đàn ông mà nhuc nhược thế mới có chút chuyện đã than vãn , nếu thấy lo sợ vậy thì kiếm đường binh về với ba mẹ đi , rồi kiếm 1 việc gì đó gần nhà mà làm :) , cứ hở 1 chút là than :)

cái này theo mình là tâm sự thì đúng hơn là than
ko thấy cái cuối bác ấy quyết định làm gần nhà à nhu nhược cái gì ???


@chũ 2pic
đọc bài bác lúc đang nghe bài http://mp3.zing.vn/bai-hat/May-It-Be-Enya/ZWZB6O7F.html
buồn ghê :(
 
bạn chắc đau bùn mệt mỏi lắm mới viết nhửng dòng tâm sự như này. cố lên nhé!
 
"Dẫu bạn có làm lương cao thế nào, những lúc gia đình cần bạn, bạn không có bên cạnh, tiền cũng không còn ý nghĩa" ... cố lên bạn nhé... động viên bạn và tự động viên chính mình... :m068: :m068:
 
Số mệnh Tôi là thế!
----------------------------------------------------------------------------------------------
Mỗi con người, mỗi số phận khác nhau. Có người giàu, người nghèo, người vinh hoa phú quý, người bất hạnh, đau khổ, nghiệt ngã.
Tất cả đều phải vươn lên, để sinh tồn, điều kiện càng khắc nghiệt, cuộc sống càng khó khăn, thì khao khát vươn lên càng mãnh liệt. Ý chí phấn đấu càng cao.

Tôi sinh ra là 1 típ người nghèo khó, lam lũ, cực khổ. Từ nhỏ đã chăn vịt, mò ốc, bắt cua. Mỗi ngày là 2 bữa cơm, thực chất là canh dưa leo và khoai lang nấu, chứ 0 có cơm để ăn. Ăn trừ cơm, thế cũng sống tốt, cũng tồn tại.
Ý chí phấn đấu càng nhiều, khi thấy cha mẹ lam lũ, vất vã. Hứa với bản thân, lớn lên có nghề nghiệp vững chắc, kiếm nhiều tiền, chăm sóc cha mẹ, cùng các anh chị làm giàu.

Nhưng hình như số mệnh con người đã định sẵn. Tốt nghiệp đại học, làm việc tại 1 cty sữa chửa điện thoại di động, lương 0 đủ sống. Quyết định ra đi, tìm 1 công việc khác, lương khá hơn. Và rùi được vào làm 1 cty lớn của VN - Viễn thông. Lương cũng khá, chi phí hàng tháng dư một ít. Nhưng cũng 0 là bao nhiêu. Nhưng rất vui vì 0 phải xin tiền bố mẹ, không phải để cha mẹ thêm lo lắng về mình. Những tưởng vị trí và công việc ổn định, sẽ về thăm cha mẹ thường. Không mong bù đắp gì, chỉ mong làm cho cha mẹ vui lòng khi thấy con mình gần gủi, yên ổn công việc.

Rồi cái gì cũng đến, nhận 1 quyết định chuyển công tác từ nơi gần nhà, đến 1 nơi xa nhà hằng mấy trăm cây số. Mẹ bệnh không nhiều, nhưng khó chữa khỏi. Cam chịu, cố gắng làm việc, kiếm tiền mong giành dụm tiếp chị chữa bệnh cho mẹ.

Tranh thủ thời gian rảnh, chạy về thăm cha mẹ. Cố gắng mỗi tháng 1 lần, mỗi lần khoảng 2 ngày. Thấy cha mẹ vui khi mình về thăm, lòng càng thấy đau.

Cuối tháng 07 năm 2011, cuộc đời có thêm 1 vết thương tâm. Cha mẹ có thêm 1 nỗi đau cắt da cắt thịt. Anh Hai, tai nạn xe đã qua đời. Cha Mẹ ngày càng già, sức khỏe càng yếu. Bệnh càng trầm trọng hơn khi phải chấp nhận sự thật.

Mẹ ngày ngủ càng ít, ngày ngủ 3 giờ đã là nhiều. Bệnh càng thêm bệnh. Bệnh tim kéo theo bệnh mất ngủ, dạ dày, nhói sống lưng, ...

Càng đau hơn khi anh Hai để lại 2 cháu chưa tròn 10 tuổi. Chưa biết tiếp giúp gì, dẫu 1 câu nói hay 1 cái đấm lưng cho ông bà.

Nỗi đau mất con trai, làm cho cha tôi xuống dốc, trầm tư, ít nói. Cha hay đi chơi trong xã, ấp. Có khi đi đến tận hôm sau mới về. Cũng dễ hiểu khi cha thương anh Hai, nên vì thế.

Tôi thấy mình thật bất hiếu, khi mẹ bệnh mà không thể bên cạnh, không thể chăm sóc, không thể ly nước, chén cơm cho mẹ được.

Riêng tôi lo lắng cho mẹ nhiều, khi buổi tối chỉ một mình mẹ, không ai bên cạnh. Mẹ ho, mẹ mệt, mẹ ốm, hay ác mộng cũng 0 ai hay, không ai biết.

Tôi phải làm sao đây??? Câu hỏi luôn nằm trong đầu, theo tôi hàng giờ, hằng ngày,... Tôi đã mất ngủ hàng đêm, chủ yếu để tìm ra câu trả lời trong đầu mình. Cuối cùng tôi cũng có thể tìm ra 1 câu trả lời hợp lý, tôi sẽ kiếm việc làm gần nhà.

Dẫu bạn có làm lương cao thế nào, những lúc gia đình cần bạn, bạn không có bên cạnh, tiền cũng không còn ý nghĩa.

Cậu này đã tin vào số phận thì hãy tin vào nhiều thứ khác nữa

Thử tìm hiểu về đạo phật và theo đạo phật xem . Thực ra mọi người đều nghĩ mình đã theo đạo gì đó , cứ thấy nhà có ban thờ hay thắp hương thì nghĩa là theo đạo nhưng lại ko tìm hiểu và ko biết cách tôn thờ nên cuối cùng là mù quáng. Không hiểu và ko tôn thờ đạo nào thì sẽ ko được các vị thần thánh đạo đó giúp đỡ và cân nhắc đâu . Trên thế giới có rất nhiều đạo , các vị thần thánh các đạo đâu có đủ khả năng mà giúp được những người ngoại đạo của mình. Mỗi ngày chăm chỉ đọc kinh niệm phật , đi chùa thành tâm thắp hương xem một thời gian có khá hơn ko .

Nói thêm là theo như cậu kể thì gia đình cậu gặp vấn đề trầm trọng về thế giới tâm linh . Nói cách khác là cậu bị một thế lực đen tối nó ám . Cậu sẽ ko thoát được số mệnh của cậu nếu ko có một sự đột phá , thay đổi trong tư duy nhận thức về thế giới tâm linh

Khi post điều này lên thì có thể mình sẽ bị nhiều người ném đá ném sỏi nhưng vì muốn giúp bạn nên đó là lời giải cho câu hỏi bạn cần được giúp đỡ đó .
 
đời người chỉ có một lần Mong rằng mọi người sẽ sống tốt với những gì mình đang có hãy biết chân trọng. Hạnh phúc và đau đớn nhất là gia đình, hp là khi ta được ở bên cạnh, khi người thân ta ra đi chính là nỗi đau đớn nhất của cuộc đời sẽ không còn cơ hội thứ hai vì họ đã ra đi mãi mãi. tosang ak đừng bùn nha tuy ở thế giới bên kia nhưng tâm linh họ vẫn luôn bên cạnh mình.
 
Last edited by a moderator:
Cuộc sống là thế. Nhiều khi muốn báo hiếu cha mẹ nhưng cũng vì cái nghèo nên có những lúc lực bất tòng tâm. Chỉ cố gắng làm cha mẹ bớt lo lắng cho mình cũng được coi là có hiếu rồi. Không gì đau xót hơn khi nhìn thấy người thân bị bệnh mà mình không có nổi khả năng lo thuốc men.
 
Mà bài này là cuộc đời về bác tosang hay bác leech ở đâu thế . Nếu mà người trong câu chuyện này nghe được lời khuyên của mình thì tốt quá :( Đúng là khổ thân !
 
Mà bài này là cuộc đời về bác tosang hay bác leech ở đâu thế . Nếu mà người trong câu chuyện này nghe được lời khuyên của mình thì tốt quá :( Đúng là khổ thân !
tosang cũng muốn đó 0 phải là hoàn cảnh của mình. Nhưng số mệnh tosang là thế!
 
Thế thì đọc kỹ lời khuyên của mình đi nhé , ko còn cách nào tốt hơn đâu . Chắc số mệnh của bạn thì tự bạn cũng hiểu là dù có cố gắng đến đâu , thay đổi thế nào thì những chuyện kinh khủng và đen đủi vẫn đến
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
421,515
Messages
7,111,511
Members
173,690
Latest member
helo88in

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom