Cám ơn bạn đã góp ý cho mình, nói thật với bạn là mình không có ai bên cạnh cả. Hằng ngày mình chỉ làm bạn với máy tính, lên face với bạn bè. Sáng và chiều thì mình đi học cũng có bữa được nghỉ thì mình cũng ở nhà nghỉ ngơi và lên internet thôi. Niềm vui thật sự của mình chỉ là khi đi đá bóng với bạn bè, 1 tuần mình đá ít nhất 1 trận, có khi thì 2 hoặc 3 trận nếu có đội rủ đá. Khoảng thời gian trước mình kiếm tiền bằng việc gõ capt thôi. Lâu lâu thì mấy đứa phổ thông cũng rủ đi uống nước nói chuyện chơi, cũng cỡ hơn nửa tháng 1 lần. Xung quanh mình thật sự không có ai để mình tâm sự cả, bạn bè thân của mình cũng chỉ là ở phổ thông thôi. Lên đại học này thì không 1 ai thân cả bạn à. Còn về bạn gái thì mình cũng đã chia tay khoảng nửa năm nay rồi. Mình cũng có yêu 1 cô gái nhưng cô gái ấy thì không yêu mình nhưng mình vẫn đợi. Cuộc sống của mình nó là vậy đấy, không có mùi vị, không có tình cảm nhiều để chia sẻ. Nó cũng giống như là một loại nước giúp bạn sống hàng ngày, nhưng nó cũng chỉ là nước lã thôi. Mình không có niềm vui thật sự, khi mình gặp chuyện thì chỉ có gia đình giúp đỡ mình. Sau khi họ giúp xong thì mình vẫn 1 mình, gia đình mình thuộc loại có chuyện thì mới quan tâm, còn không có gì thì dường như hằng ngày chẳng ai nói chuyện với ai cả. Không biết có bạn nào gặp trường hợp như mình chưa? Khi các bạn ở trong hoàn cảnh của mình, các bạn sẽ hiểu được cảm giác của mình và mình đang nghĩ gì? Cám ơn các bạn.